Vào ngày Đức Chúa Jêsus phục sinh, hai môn đồ đi đến Emmaút từ Giêrusalem. Họ không nhận biết Đức Chúa Jêsus đến gần họ và đi cùng họ.
“Các ngươi nói chuyện gì cùng nhau vậy?”
Vì câu hỏi của Đức Chúa Jêsus, hai người dừng lại, buồn bực lắm. Cơlêôba trả lời.
“Có phải chỉ anh là khách lạ ở thành Giêrusalem, không hay việc đã xảy đến tại đó cách mấy bữa rày sao?”
“Việc gì vậy?”
“Ấy là việc đã xảy ra cho Đức Chúa Jêsus. Ngài là một đấng tiên tri tuyệt vời. Các thầy tế lễ cả cùng các quan đề hình ta đã nộp Ngài để xử tử, và đã đóng đinh trên cây thập tự. Chúng tôi đã trông mong Ngài sẽ cứu lấy dân Ysơraên. Việc xảy ra đã được ba ngày rồi. Khi mờ sáng, mấy người đàn bà trong vòng chúng tôi đã đến mồ của Đức Chúa Jêsus, không thấy xác Ngài, nhưng thấy các thiên sứ bảo rằng “Ngài đương sống.” Những người khác thấy không có xác Đức Chúa Jêsus như lời các người đàn bà nói.”
“Hỡi những kẻ dại dột, có lòng chậm tin lời các đấng tiên tri nói! Há chẳng phải Ðấng Christ chịu thương khó thể ấy, mới được vào sự vinh hiển mình sao?”
Đức Chúa Jêsus bắt đầu từ Môise rồi kế đến mọi đấng tiên tri mà cắt nghĩa những lời chỉ về Ngài trong cả Kinh Thánh.
Đấng mà họ đã tin là Đấng Cứu Chúa đã qua đời sau đớn đau. Ba ngày sau, họ không thể thấy được xác Ngài. Các môn đồ chỉ tuyệt vọng trong khi chẳng biết vì sao những việc này xảy ra.
Để đánh thức họ – những người chậm tin Kinh Thánh, Đức Chúa Jêsus chọn phương pháp là Kinh Thánh chứ không phải là bất cứ dấu hiệu hoặc kỳ tích nào khác. Đó chính là phương pháp chắc chắn nhất để giải thích rõ ràng về bản thân Ngài.
Kinh Thánh làm chứng cho Đấng Cứu Chúa (Giăng 5:39). Phương pháp gặp gỡ Đấng Cứu Chúa không ở xa.