Vào buổi sáng nọ, một nhân viên công sở ngủ dậy muộn vì đồng hồ báo thức bị hỏng. Anh vội vã chạy vào nhà tắm để rửa mặt nhưng vòi nước không chảy vì mất nước. Anh chỉ rửa mặt qua loa bằng chút nước đã tích trữ và chải vội mái tóc cho bớt bù xù. Rồi lúc anh mặc chiếc áo sơ mi đã được là lên người, một chiếc cúc áo bị rơi ra. Vội vã rời khỏi nhà trong chiếc áo sơ mi xộc xệch, anh đã ngã xuống cầu thang và bị xước đầu gối. Cố chịu cơn đau, anh lao đến bến xe buýt, nhưng chiếc xe buýt anh phải lên vừa rời đi. Cơn tức giận sôi lên trong người anh.
Trên đường về nhà sau một ngày bận rộn, anh đã nghĩ thật cảm tạ biết bao khi có thể thức giấc lúc chuông đồng hồ báo thức kêu, có nước chảy ra khi mở vòi, cúc áo sơ mi được cài ngay ngắn và bước xuống cầu thang một cách an toàn. Chỉ khi đó anh mới nhận ra rằng điều anh vẫn coi là đương nhiên chính là tất cả những gì anh thực sự cần phải cảm tạ.
Khi những điều bạn cho là đương nhiên diễn ra như thường lệ thì điều đó có nghĩa là hạnh phúc của bạn đang được duy trì. Nếu ngày hôm nay của bạn là như vậy thì chắc chắn bạn đã có một ngày rất hạnh phúc.