
Nhà chúng tôi nằm ở góc chéo đối diện Hội Thánh. Hội Thánh mà Đức Chúa Trời ngự nằm ở nơi rất sạch sẽ, nên mỗi sáng tôi đều bước trên đường đi làm với tâm trạng vui vẻ. Hơn nữa, con hẻm trước nhà sạch sẽ đến mức không thể tìm thấy một mẩu rác, nên tôi có thể bắt đầu ngày mới một cách sảng khoái.
Một ngày nọ, vì có việc ở công ty nên tôi đi làm sớm hơn thường lệ. Đến lúc đó tôi mới biết tại sao con hẻm trước nhà luôn sạch sẽ. Ba vị tráng niên đeo khẩu trang với trang phục gọn nhẹ đang quét dọn con hẻm. Bóng lưng trông quen quen nên tôi nhìn kỹ hơn, hóa ra là mục sư và các đồng liêu trong Hội Thánh.
Nơi này nối trực tiếp với đường lớn, lại có trung tâm mua sắm gần đó và các học sinh cũng qua lại giữa trường học và học viện, nên đây là con đường khá đông người đi qua. Hễ đến tối thì lại trở nên bừa bộn. Thế nhưng, mỗi sáng các người chăn đều dọn dẹp sạch sẽ con hẻm lớn đó, nên tôi đã luôn thấy nó sạch sẽ khi đi làm vào buổi sáng.
Hầu hết mọi người đi qua con đường này đều không biết đến sự tồn tại của “cô Tấm”, những người làm cho đường đi làm buổi sáng được sạch sẽ. Dầu vậy, các người chăn vẫn dọn dẹp con hẻm không bỏ sót ngày nào, bất kể có ai biết đến hay không. Trong hình ảnh ấy, tôi cảm nhận được tình yêu thương của Cha Mẹ, Đấng không ngừng hy sinh ở nơi không trông thấy vì chúng ta. Nhờ các thiên sứ đẹp đẽ cầm chổi, con đường đi làm của tôi hôm nay cũng đầy ắp sự cảm tạ.