Tôi đang đi trên đường đến Siôn sớm để chuẩn bị cho ngày Sabát cùng với một chị em, thì thấy một người phụ nữ đang đợi con trước một trường tiểu học, nên chúng tôi đã đến gần để rao truyền lời Kinh Thánh. Dù vậy, tôi nghĩ trong lòng rằng:
“Đứa trẻ sắp tan trường nên có lẽ cô ấy sẽ nói không có thời gian nghe lời chăng?”
Nhưng khác với suy nghĩ của tôi, cô ấy sẵn lòng dành thời gian cho chúng tôi. Cô ấy không thể rời mắt khỏi Kinh Thánh nên đã nói với đứa con vừa tan trường là hãy đợi trong trường một lát cùng các bạn, rồi lại tập trung nghe lời Kinh Thánh. Sau khi nghe về sự tồn tại của Đức Chúa Trời Mẹ, cô ấy nói muốn học Kinh Thánh, rồi để lại số điện thoại và chở con về nhà.
Tôi đã gửi tin nhắn rằng cảm ơn vì đã lắng nghe lời, nhưng mặt khác vẫn nghi ngờ.
“Hay là cô ấy không mấy quan tâm đến Kinh Thánh mà chỉ cư xử tử tế thôi?”
Một lát sau, cô ấy đã trả lời bằng tin nhắn thoại rằng:
“Lời Kinh Thánh mà các bạn cho biết thật thú vị. Công việc của tôi là giảng dạy về cuộc đời trước rất nhiều người. Nhưng tôi không biết gì về Kinh Thánh cả nên tôi muốn nhân cơ hội này để học.”
Cô ấy là người muốn học Kinh Thánh bất cứ khi nào có cơ hội. Tôi thấy xấu hổ vì đã nhìn bằng ánh mắt thành kiến. Cô ấy bắt đầu học Kinh Thánh theo như mong muốn, nhận ra giá trị của phước lành mà Đức Chúa Trời ban cho và được sanh lại mới. Chồng và con gái của cô ấy cũng đã nhận lãnh phước lành được trở thành con cái trên trời.
Dù sinh hoạt đức tin chưa được bao lâu, nhưng chị em luôn nỗ lực thực tiễn theo sự dạy dỗ của Kinh Thánh. Vì việc cầu nguyện lên Đức Chúa Trời trở thành thường nhật, nên thỉnh thoảng mọi người dụng ý tránh ngồi xuống bên cạnh để chị em có thể chuyên tâm cầu nguyện. Hình ảnh chị em gắng sức vâng phục ngay cả trong việc nhỏ đã trở thành tấm gương đức tin tốt cho các người nhà. Đặc biệt, tôi đã học được nhiều điều từ chị em. Tôi cũng sẽ rao truyền lẽ thật bằng đức tin chân thật không hề sợ hãi để tìm kiếm các người nhà trên trời.