Truyền đạo, món quà của Đức Chúa Trời vì đức tin yếu đuối của tôi

Uyanga Shar từ Mexico City, Mexico

1600 Xem

Đó là khi tôi đang học tại một trường đại học ở nước ngoài. Khi trở về nhà tại Mông Cổ vào kỳ nghỉ hè, tôi đã được nghe lời Kinh Thánh nhiều lần từ mẹ tôi, là người đã cải đạo sang đạo Cơ Đốc. Vì tôi đã lớn lên trong tín ngưỡng Phật giáo, nên tôi không có quan điểm nào về Đức Chúa Trời hay Kinh Thánh nhưng dần dần những lời Kinh Thánh bắt đầu khiến tôi chú ý trong khi đang trò chuyện cùng mẹ, và cuối cùng tôi đã trở thành Cơ Đốc nhân.

Sau khi tốt nghiệp đại học, chồng tôi và tôi quyết định sống tại Mexico. Tại đó, chúng tôi cố gắng tìm nhà thờ để đi. Một ngày nọ, tôi nhận được một cuộc điện thoại từ mẹ tôi. Mẹ nói rằng bà đã tìm ra Hội Thánh lẽ thật và mẹ sắp xếp cho tôi gặp mục sư của Hội Thánh của Đức Chúa Trời tại Mexico.

Mục sư đến nhà và dạy Kinh Thánh cho chúng tôi, nhưng vì những lời dạy quá khác biệt so với những gì tôi đã được học trước đây, nên chúng tôi do dự trong việc tiếp nhận. Tuy nhiên, tôi không thể phủ nhận sự tồn tại của Đức Chúa Trời Mẹ vì tôi thấy trực tiếp trong Kinh Thánh. Ngày đó, chồng tôi và tôi quì gối xuống trước lời và tiếp nhận Đức Chúa Trời Êlôhim.

Không may là sau khi mục sư rời khỏi, tôi nghe phỉ báng về Hội Thánh của Đức Chúa Trời. Tôi rất bối rối và sợ hãi với suy nghĩ rằng mình có thể đi sai đường. Trong nhiều ngày, tôi không thể ngủ được và khóc rất nhiều. Các người nhà Siôn cố gắng giúp đỡ tôi sửa đổi những suy nghĩ sai lệch với lời Kinh Thánh nhưng tôi từ chối yêu cầu học Kinh Thánh. Không lâu sau đó, tôi về lại Mông Cổ trong một kỳ nghỉ.

Ở nhà, mẹ tôi tha thiết xin tôi nghe một lần nữa. Dù tôi đang tức giận, nhưng vì tôn trọng mẹ nên tôi quyết định nghe chỉ thêm một lần nữa. Hai chị em trả lời lần lượt tất cả các câu hỏi của tôi thông qua Kinh Thánh với sự chân thành tuyệt vời. Sau khi học một thời gian dài, các câu hỏi và nghi ngờ của tôi được trả lời từng chút một.

“Đây chắc chắn là lẽ thật. Làm sao tôi có thể hoang mang chỉ vì những lời gièm pha vô căn cứ?”

Ngày Sabát và Lễ Vượt Qua chắc chắn là lẽ thật. Khi tôi học về sự thật rằng thập tự giá, cái mà tôi luôn mang theo như là một vật thiêng liêng, chính là một hình tượng, tôi bị sửng sốt đến nỗi há hốc miệng. Tôi hối hận vì đã có sự phán xét vội vàng mà không xác minh thông qua Kinh Thánh.

Sau đó, quan điểm về cuộc sống của tôi thay đổi. Trước đây, giấc mơ của tôi là mở một phòng khám riêng. Tôi lập kế hoạch tận hưởng cuộc sống trọn vẹn nhất bằng cách đạt được sự giàu có và danh vọng thông qua công việc và nó không thay đổi thậm chí sau khi tôi tham gia hội thánh Cơ Đốc. Vào lúc đó, với tôi, Đức Chúa Trời đã giống như sự tồn tại có thể nương tựa khi mọi việc không tốt, và lời của Ngài giống như những điều răn đạo đức.

Sau khi nhận ra rằng Đức Chúa Trời là Cha Mẹ phần linh hồn của tôi, và Cha Mẹ đã hy sinh bản thân vì tôi thậm chí cho đến chết, thì tôi không muốn chỉ sống vì ước mơ của mình hơn nữa. Lời ví dụ của Đức Chúa Jêsus về “người Samari hiền lành” đã ghi khắc sâu sắc trong lòng tôi.

“Hãy đi và làm theo như vậy!”

Lời của Đức Chúa Jêsus rằng “Hãy cứu một linh hồn đang chết dần” là mệnh lệnh từ Đức Chúa Trời quyền năng và là cách để tôi được đi đến Nước Thiên Đàng. Tôi đã không biết phải truyền điều gì, như thế nào, cũng như ý nghĩa và phước lành ẩn chứa trong truyền đạo, nhưng tôi đã truyền cho mọi người những điều tôi đã được học từng chút một.

Ban đầu, có vẻ dễ dàng để cứu linh hồn vì tôi đã kết nhiều trái sau khi bắt đầu truyền lời. Tuy nhiên, không nhiều trong số họ còn giữ vững đức tin ở trong lẽ thật. Trông thấy họ rời xa Siôn vì nhiều lý do khác nhau, tôi rớt nước mắt đắng cay.

Một năm trôi qua nhưng tôi vẫn chưa kết được bất cứ trái tốt nào. Tôi không biết vấn đề là gì và sự nhịn nhục của tôi cạn dần. Sau đó một thời gian, tôi có cơ hội tham gia cùng một số người nhà Hàn Quốc trong chuyến truyền giáo ngắn hạn. Trông thấy họ truyền với tình yêu thương và sự khiêm nhường, tôi đã học được nhiều điều.

Hầu hết những người nhà Hàn Quốc không nói được nhiều tiếng Tây Ban Nha và họ cũng không biết văn hóa của nơi này, nhưng họ có thể dẫn dắt nhiều người đến với Đức Chúa Trời. Sự khác nhau giữa họ và tôi quá rõ ràng; họ khiêm tốn thừa nhận rằng mình còn thiếu thốn và trông cậy tuyệt đối vào Đức Chúa Trời trong khi tôi chỉ nhờ cậy vào khả năng của mình. Chỉ vì tôi tự tin vào việc dạy lời Đức Chúa Trời nên tôi đã nghĩ rằng tôi có thể thuyết phục mọi người bằng năng lực của tôi.

Một ngày nọ, chúng tôi có thời gian chia sẻ hương khí Siôn. Tôi ăn năn đức tin sai lầm của mình bằng nước mắt. Sau ngày đó, tôi hoàn toàn trông cậy vào Đức Chúa Trời và phước lành nối tiếp phước lành. Đó là khi tôi tìm được người nhà trên trời, là anh em Felipe và chị em Eridania. Hai vợ chồng anh em học thậm chí đến khuya, nhưng thay vì cảm thấy mệt mỏi, họ cảm ơn chúng tôi đã cho họ biết về lẽ thật quý giá. Họ lớn lên thành người giúp việc rất nhanh và dẫn dắt các thành viên gia đình đến lẽ thật. Niềm vui tôi cảm nhận khi trông thấy họ lớn lên thật vượt quá mong đợi.

Tôi càng có nhiều kinh nghiệm của Tin Lành thì càng cảm thấy sâu sắc hơn rằng việc cứu rỗi linh hồn không phụ thuộc vào hoàn cảnh hay suy nghĩ của loài người. Sau đó, tôi có cơ hội tham gia một chuyến truyền giáo ngắn hạn khác. Tôi đến một thị trấn mà truyền thống Thiên Chúa giáo đã châm rễ sâu, cùng với một anh em Hàn Quốc không nói tiếng Tây Ban Nha giỏi. Mỗi nhà đều có tượng Mari và tượng các thánh nhân lớn. Thời tiết thì lạnh và mưa nhiều và phản ứng của người dân cũng lạnh lùng không kém; tôi sớm cảm thấy mệt mỏi. Anh em truyền chung với tôi cũng có vẻ đau lòng.

Chúng tôi cảm thấy buồn rầu và bước chân nặng nề, nhưng chúng tôi tiếp tục truyền lời, tin rằng Cha Mẹ sẽ yên ủi chúng tôi với trái đẹp. Rồi khi chúng tôi tìm thấy một ngôi nhà đơn độc được bao phủ bởi đồng cỏ cao. Vì tôi tưởng tượng việc bước vào nhà qua bãi cỏ dài và ướt, nên tôi chần chừ. Tôi đã nghĩ đến việc bỏ qua nhà ấy, nhưng chúng tôi đã đi đến và gõ cửa.

Một phụ nữ lớn tuổi mở cửa và mời chúng tôi vào khi chúng tôi nói với chị rằng chúng tôi đến để rao truyền lời Kinh Thánh. Cả gia đình chị đều ngồi tại bàn để lắng nghe. Ngày đó, chị em phụ nữ và cả gia đình nhận lẽ thật, có 10 người tất cả. Phước lành tiếp tục vào lần thăm viếng tiếp theo của chúng tôi; các thành viên gia đình khác của chị em cũng nhận lời hứa sự sống mới. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng tôi bỏ qua ngôi nhà đó chỉ để không bị ướt và bẩn với suy nghĩ rằng “Đã không có ai chấp nhận lẽ thật, nên liệu ngôi nhà này có khác gì chăng?” đây?

Trở về Mexico City sau chuyến truyền giáo ngắn hạn, tôi lo lắng nhiều cho gia đình chị em phụ nữ vì họ chỉ học lẽ thật một vài lần, nhưng nhờ Cha Mẹ, tôi đã nghe rằng họ đang giữ đức tin nhiệt tình nhờ ân điển của Đức Chúa Trời. Thật sự công việc Tin Lành được hoàn thành bởi năng lực của Đức Chúa Trời. Công việc này sẽ được hoàn thành theo lời tiên tri Kinh Thánh thậm chí khi tôi không là một trong những người làm việc đó, nhưng Cha Mẹ đã ban phước cho tôi trở thành người giúp việc và tôi thật lòng dâng tất thảy cảm tạ lên Cha Mẹ.

Một số cơ hội tham gia truyền giáo ngắn hạn đã giúp tôi nhận ra tôi đang thiếu điều gì, ai đang là trung tâm của công việc Tin Lành và tôi nên tiến hành như thế nào. Dựa vào những nhận thức đó, đức tin yếu ớt và thiếu thốn của tôi trở nên chín chắn và trưởng thành từng chút một.

“Sứ mệnh truyền đạo giống như việc Nôê đóng tàu.”

Đối với tôi, việc kết trái 10 talâng bởi truyền đạo không khác gì việc Nôê đóng tàu; vì nó khó khăn nhưng có thể được hoàn thành trong Đức Chúa Trời.

Chúng ta chỉ cần được rèn luyện và sanh lại để hoàn thành mục tiêu của chúng ta. Trong trường hợp của tôi, tôi phải thay đổi nhiều. Trước đây, tôi đã không cười nhiều. Tôi không dễ hòa đồng và thường tránh gặp người khác. Hơn nữa, tôi rất hay nóng giận. Không lâu sau khi tôi nhận lẽ thật, một lần tôi chú ý đến hành vi thô lỗ của những đứa con của tôi và điều đó làm tôi lo lắng nhiều. Khi tôi đang thắc mắc chúng học những hành vi xấu ấy từ đâu thì chồng tôi bảo rằng chúng làm giống với hành động thường ngày của tôi. Tôi đã rất sửng sốt.

Nhân phẩm của tôi chưa đủ tốt để truyền tình yêu thương cho thế gian và chăm sóc các anh chị em. Tuy nhiên, nhiều thay đổi đã diễn ra trong tôi khi tôi vâng theo Giáo Huấn của Mẹ. Ban cho tình yêu thương, hy sinh, khiêm tốn, khen ngợi, hầu việc, mềm mại, nhịn nhục, và bao bọc lỗi lầm anh chị em… Từng mỗi một lời dạy dỗ mà Đức Chúa Trời Mẹ đích thân làm gương đang thay đổi tôi để tôi xứng đáng được đi đến Nước Thiên Đàng.

Tôi vẫn còn thiếu thốn nhiều điều. Nhưng Đức Chúa Trời sẽ luyện lọc tôi hơn nữa thông qua những gì tôi đang trải nghiệm với những người tôi đang gặp. Bằng lòng không phàn nàn, tôi sẽ hạ thấp bản thân và vâng theo Giáo Huấn của Mẹ. Tôi tha thiết cầu nguyện rằng Giáo Huấn của Mẹ sẽ được bày tỏ thông qua hành động của tôi để mọi người xung quanh có thể hiểu tình yêu thương của Mẹ thông qua tôi.

Ngày nay, sở dĩ nhiều người đang chạy về Siôn là bởi tình yêu thương và hy sinh ấm áp của Mẹ đang làm tan chảy thế gian băng giá. Tôi muốn làm trọn tình yêu thương trọn vẹn như Mẹ đã làm. Tôi tha thiết cầu nguyện rằng tôi sẽ hiểu tấm lòng của Mẹ, là Đấng vui lòng nhất khi một linh hồn được cứu rỗi, và sẽ có đồng một tâm tình giống như Mẹ. Thưa Mẹ, xin hãy nhớ tất cả con trai con gái tại Mexico và toàn thế giới đang tha thiết chờ đợi ngày chúng con sẽ ở với Mẹ mãi mãi trên quê hương Thiên Đàng mà không phải chia ly nữa. Giống như Nôê đã nhịn nhục một thời gian dài và đặt hết nỗ lực vào việc đóng tàu, con cũng đặt tất cả đức tin và tình yêu thương để hoàn thành công việc Tin Lành.