Tôi xin lỗi và tôi cảm ơn

Jo Eun Yeong từ thành phố Anyang, Hàn Quốc

10,111 lượt xem

Một ngày nọ, con gái đang học tiểu học của tôi hỏi rằng liệu con bé có thể làm kẹo dalgona (kẹo bơ cứng làm từ đường nâu và muối nở) không. Vì tôi vừa mới dọn dẹp xong nên không hề muốn nhà cửa lại bừa bộn nữa, nhưng tôi cảm thấy thương con bé vì chỉ được ở nhà để học trực tuyến nên tôi đành cho phép.

Con trai đang học cấp hai của tôi lúc đầu nói rằng sẽ không làm kẹo, nhưng về sau thì tích cực hơn, có lẽ nó thấy thích thú với những gì em gái đang làm. Thật tuyệt khi thấy hai đứa trẻ nhạy cảm đang ở tuổi dậy thì làm kẹo dalgona cùng nhau như thể đang ở khu vui chơi vậy. Khi thấy vậy, tôi đã đi vào phòng. Nhưng một lúc sau thì nghe thấy tiếng con trai tôi chạy vào nhà tắm với giọng khó chịu và tắm rửa.

Khi tôi ra phòng khách thì con trai tôi đang ngồi chườm đá trên ghế sofa, còn con gái tôi trông có vẻ bực bội thì đang dọn dẹp mớ hỗn độn với bột đường và nhiều dụng cụ khác nhau. Tôi hỏi con trai chuyện gì đã xảy ra thì cậu bé nói nó bị bỏng. Lúc này, do tôi nghĩ rằng con đã đẩy hết việc thu dọn cho em gái vì vấn đề nhỏ nhặt, nên tôi đã mắng con, và rồi cậu bé bắt đầu giúp em gái dọn dẹp chỗ hỗn độn với hàng nước mắt rơi lã chã.

Sau đó, khi quan sát kỹ bàn tay và bàn chân của con trai, tôi đã rất kinh ngạc khi thấy trên bàn chân của cậu bé có một mụn nước lớn và trên bàn tay thì có vài mụn nước nhỏ. Tôi cảm thấy xấu hổ về bản thân vì đã mắng con mà thậm chí không thèm kiểm tra tình trạng của cậu bé. Tôi đã có lỗi với con và lòng tôi nặng trĩu.

Vài ngày sau, sau khi giữ thờ phượng Gia đình hạnh phúc cùng với các con, chúng tôi đã có thời gian cho việc “Tôi xin lỗi và tôi cảm ơn”. Tôi nói xin lỗi với các con trước vì những gì tôi đã làm.

“Con trai, vài ngày trước, con đã bị đau nhiều do bị bỏng ở tay và chân. Mẹ thật xin lỗi vì đã nổi giận và không chăm sóc con chu đáo.”

Tôi đã trùng xuống khi nói xin lỗi con, và tôi không thể không cảm tạ lên Đức Chúa Trời.

“Con chắc hẳn đã rất buồn vì bị mắng trong khi đang bị đau như thế. Dù vậy, con đã nói xin lỗi trước. Mẹ thật sự cảm tạ Đức Chúa Trời vì đã ban cho mẹ người con trai tốt như thế này.”

Sau đó tôi đã bày tỏ cảm xúc dành cho con gái.

“Mẹ đã không lắng nghe kỹ con bằng lời bao biện rằng mẹ mệt. Nhưng con vẫn luôn luôn muốn giúp đỡ mẹ. Mẹ cảm tạ Đức Chúa Trời vì đã ban cho mẹ cô con gái xinh đẹp này.”

Hai con tôi trở nên khá nghiêm túc trước những lời nói của tôi. Đến lượt mình, con gái tôi nói “Con xin lỗi vì vẫn tiếp tục trì hoãn những việc cần làm dù con đã nói rằng sẽ làm điều đó, và con cũng cảm tạ vì có mẹ luôn yêu thương con.” Cô bé cũng nói với anh trai rằng “Em xin lỗi vì đã làm phiền và thường xuyên khó chịu với anh. Và em rất cảm tạ vì có anh trai luôn chơi vui vẻ cùng em.”

Cuối cùng, đến lượt con trai tôi. Vì cậu bé thường xua tay từ chối, nên tôi đã nghĩ lần này chắc cậu bé cũng bỏ qua thôi. Nhưng cậu bé đã lặng lẽ nói “Con xin lỗi mẹ vì cứ khó chịu mãi, lấy cớ đang trong tuổi dậy thì để không nghe lời mẹ. Dầu vậy, mẹ lại nói xin lỗi trước. Con cảm ơn mẹ. Và anh cũng xin lỗi em vì đã nổi giận và yêu cầu em làm điều này điều kia, và cảm ơn em vì đã quan tâm tới anh.”

Khi chúng tôi nói ra được cảm xúc thật của mình, chúng tôi trở nên gần gũi và tình cảm với nhau hơn trước. Tôi thực sự cảm tạ Đức Chúa Trời vì đã cho tôi can đảm để nói lời xin lỗi trước, và cho tôi cơ hội để xoa dịu tấm lòng bị vụn vỡ của các con tôi. Kể từ đó, chúng thường mong chờ thời gian “Tôi xin lỗi và tôi cảm ơn” cùng với lễ thờ phượng Gia đình hạnh phúc.