Khi nhìn bằng tấm lòng của tình yêu thương
Park Eun Jeong từ Chuncheon, Hàn Quốc
Tôi đặt hàng một giá treo quần áo để sắp xếp phòng thay đồ của mình. Chiếc giá đến một vài ngày sau. Vì tôi làm việc vào ban đêm nên không có dư nhiều thời gian, nhưng nghĩ rằng sẽ kết thúc mau sớm nên tôi lắp đặt giá và bắt đầu sắp xếp lại phòng. Tôi muốn kết thúc việc này nhanh chóng nhưng khi làm được một nửa tôi mệt mỏi nên đã để mặc tình trạng bừa bộn trong nhiều ngày.
Một ngày kia, chồng tôi trở về nhà và khó chịu khi trông thấy phòng thay đồ.
“Tại sao em dừng lại nửa chừng việc sắp xếp phòng thay đồ? Em có cảm thấy tốt nếu phòng lộn xộn khi trở về nhà sau khi làm việc cả ngày không?”
Trong tình huống này, bình thường tôi sẽ nói “Không có thời gian và cơ thể cũng mệt mỏi, thì có thể để như vậy chứ? Kể cả chuyện đó mà anh cũng không thể hiểu cho em sao?”, nhưng kỳ lạ là tôi đã thốt ra lời khác.
“Em đã cố gắng nhưng em không thể hoàn thành. Em xin lỗi. Xin đừng cảm thấy tệ về việc này.”
Rồi chồng tôi không nói bất cứ gì. Nếu như là trong quá khứ, tôi đã nói lời như thế này.
“Em hiểu là anh cảm thấy khó chịu, nhưng ít nhất anh nên nói gì khi em đã xin lỗi rồi. Thật là quá đáng.”
Tuy nhiên, tôi không khó chịu mấy, khi nghĩ rằng hẳn anh mệt mỏi biết bao nên mới vậy. Biểu cảm trên khuôn mặt của anh ấy không thay đổi cho đến khi tôi đi làm.
“Ông xã, hôm nay anh trông rất mệt. Em xin lỗi. Em sẽ sắp xếp lại quần áo khi em xong việc nên đừng lo lắng về điều đó. Hãy nghỉ ngơi đi.”
Anh vẫn không nói gì.
Khi tôi trở về nhà, gia đình tôi đều đã đi ngủ. Tôi cảm thấy muốn nằm xuống ngay nhưng tôi dọn phòng thay đồ, không muốn làm chồng tôi thất vọng.
Sau khi kết thúc sắp xếp phòng, tôi vào phòng để ngủ. Rồi chồng tôi thức dậy khi tôi vào và anh nói.
“Em à, anh xin lỗi về việc vừa nãy. Anh đã nói những điều không cố ý vì anh mệt mỏi. Em cảm thấy bị tổn thương đúng không?”
“Không, em nên sắp xếp phòng sớm hơn, nhưng em làm tổn thương anh bởi cứ liên tục hoãn lại việc đó. Em xin lỗi ông xã.”
Xin lỗi và yên ủi lẫn nhau, chúng tôi đi ngủ trong hạnh phúc.
Vào buổi sáng sớm, chồng tôi thức dậy, xem phòng thay đồ và nói.
“Em phải đau lòng vì điều anh nói nhưng em vẫn nhịn nhục dọn dẹp… Anh thật sự cảm động.”
Tôi cảm thấy nghẹn ngào trong cổ họng khi nghe từ cảm động từ miệng anh. Ngay giây phút ấy, một điều xuất hiện trong tâm trí tôi.
“Tôi đã làm cảm động bao nhiêu cho các anh chị em?”
Một trong các Giáo Huấn của Mẹ là “Tấm lòng đẹp không chứa sự ghen ghét và luôn đạt được tình yêu thương trọn vẹn.” Nếu chúng ta muốn có tình yêu thương trọn vẹn hướng về các anh chị em, chúng ta cần hiểu và chấp nhận những điều họ nói và làm. Trong quá khứ, khi nghe điều gì tôi không thích, tôi thường xem như là một lời rầy la và phản ứng lại bằng lời tương tự, nghĩ rằng “Tại sao chị em lại hành động như vậy? Nhất định phải làm như thế sao? Tôi không thể hiểu nổi!” Tôi tin rằng Đức Chúa Trời ban cho tôi đôi mắt của tình yêu thương, tấm lòng yêu thương và miệng của tình yêu thương thời gian này để tôi hiểu tình yêu thương chân thật là thế nào vì tôi không thực tiễn tình yêu thương trọn vẹn.
Thật tốt đẹp biết bao nếu tôi có thể luôn hiểu anh chị em bằng tấm lòng của Mẹ, nhìn họ bằng đôi mắt của Mẹ và yên ủi họ bằng miệng của Mẹ? Luôn nghĩ về Mẹ, Đấng chăm lo cho con cái bằng tình yêu thương, tôi sẽ truyền tình yêu thương của Mẹ cho các anh chị em.